Mình đã từng rất nhiều lần rơi vào trạng thái đó. Tự hỏi rằng làm thế nào biết món ăn đấy có vị như thế nào để miêu tả ? Liệu món ăn mê hoặc ở điểm nào ? Cách chế biến có gì đặc biệt quan trọng ? Trong khi mình không được nghe, được nhìn thấy và được nếm thử ?
Nhưng đó (có thể) là một tư duy sai lầm. Khi nói chuyện với biên tập viên của một tờ tạp chí, cô ấy đã nói rằng: “Không phải cây viết nào cũng được nếm hết tất cả món ăn mà họ viết. Viết về ẩm thực em cần biết cách thay đổi góc nhìn và học cách tưởng tượng.” Ồ, tấm màn bí mật cũng đã được hé mở.
Bạn đang đọc: Làm sao để viết về ẩm thực mà không được nếm?
Mình đã hoàn toàn có thể viết được bài tiên phong, bài thứ hai và nhiều nhiều bài nữa. Đến giờ đây việc viết mà không cần nếm thử đã trở nên đơn thuần hơn rất nhiều. Mình trọn vẹn hoàn toàn có thể viết về món ăn mới trong vòng 1 – 2 h mà không cần thử một chút ít nào .
Nếu bạn lắng nghe chương trình Thành phố bình minh trên VOV giao thông vận tải, hẳn sẽ biết đến phân mục bữa sáng thị thành, luôn trình làng những món ăn đều đặn từ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần. Nếu chờ đến khi được nếm thử mới hoàn toàn có thể viết thì không biết mình lấy đâu ngữ cảnh để gửi cho chương trình giờ đây ?
Trên thực tiễn, sự nghiệp viết về ẩm thực chưa khi nào thuận tiện như người ta vẫn tưởng. Và một trong những thử thách khi theo đuổi nghành nghề dịch vụ này đó là : làm thế nào viết về món ăn khiến người đọc thấy “ chảy nước miếng ” trong khi tất cả chúng ta còn chưa nhìn thấy món ăn đấy ? Dưới đây là cách mà mình vận dụng .
Viết về ẩm thực là viết về điều gì?
Trước hết, chúng ta bàn một chút về việc viết về ẩm thực. Là một cây bút trong lĩnh vực này, liệu bạn đã hiểu rõ: viết về ẩm thực là viết về điều gì? Viết về công thức món ăn mới, review nhà hàng hay kể câu chuyện món ăn vùng miền? Không, đó chỉ là cách thể hiện.
Viết về ẩm thực, thực ra là viết cho những giác quan. Cách tất cả chúng ta viết về ẩm thực sẽ “ động chạm ” tới : xúc giác, khứu giác, thị giác, vị giác, thính giác … Như mình viết một đoạn như thế này :
“ Chỉ đến khi thực khách gọi, người đầu bếp mới nhanh gọn xới bún lên, hòn đảo qua hòn đảo lại cho nóng rồi xếp lên đĩa [ xúc giác ]. Múc một muôi đầy ắp những miếng lòng béo ngậy [ thị giác ] đang réo xèo xèo [ thính giác ] trong chảo nóng lên trên. Rồi xúc thêm ít nghệ vàng tươi, rưới một chút ít nước mắm ớt cay nồng [ vị giác ], rải thêm ít tiêu đen, ít ngò, rau răm thái nhỏ nữa là xong. Vậy là có ngay một đĩa bún nghệ thơm nồng [ khứu giác ] vừa làm nức lòng, vừa làm đã mắt những thực khách đang đói cồn cào. ”
Vậy nó có tương quan gì tới việc viết về ẩm thực mà không được nếm thử ?
Viết về ẩm thực hãy học cách tích lũy thông tin qua cả 5 giác quan
Hãy đọc những bài viết trên google, xem video, hình ảnh để biết người ta chế biến món ăn với nguyên vật liệu gì, cách nấu như thế nào, sắc tố của nó thế nào .
Đọc những phản hồi trên những trang về món ăn như : diadiemanuong.com, now.vn, foody.vn …, những bài review trên facebook để xem mùi vị của nó là vị cay nồng của ớt, vị ngọt thơm của nước xương, từng miếng thịt dai giòn sần sật hay thướt tha như một tấm thảm nhung ? Hãy đọc thật nhiều và ghi chú lại để có cái nhìn khách quan nhất về mùi vị của nó .
Tiếp theo, hãy để trí tưởng tượng của bạn được bay xa .
Hãy khởi đầu với việc tưởng tượng về nguyên vật liệu, về cách nấu. Chẳng hạn, bạn hãy thử tưởng tượng những quy trình của món ăn này :
“Nguyên liệu chế biến món chả cuốn lá bưởi của người Mường là sự kết hợp của thịt heo, lá bưởi cùng gia vị là các loại hạt của núi rừng như hạt dổi, hạt sẻng (còn gọi là mắc khén) và rau thơm như lá lốt, đinh lăng, ngò gai, tía tô, bạc hà… có sẵn trong vườn nhà.
Nguyên liệu quan trọng nhất là thịt heo của người Mường. Loại thịt được chọn là thịt ba chỉ, có cả nạc lẫn mỡ để khi ăn không bị khô và cũng không bị ngấy quá. Thịt sau khi sơ chế, sẽ được làm sạch, để ráo nước. Sau đó, băm nhuyễn hoặc thái lát mỏng ướp với các gia vị, rau thơm cùng chút nước mắm để món ăn thêm thơm ngon, đậm đà.
Đối với lá bưởi, người Mường hay chọn lá bưởi ta, bưởi chua vì loại lá này sẽ rất thơm, cay nồng và đậm đà hơn bưởi lai. Theo kinh nghiệm, lá non quá sẽ đắng, lá già dễ bị rách vì thế người ta hay chọn lá bánh tẻ. Người Mường còn cho rằng, lá bưởi dùng chế biến món này ngon nhất là hái vào mùa xuân. Lúc đó, cây bưởi sẽ trổ hoa, kết lộc non, lá bưởi xanh thơm, có cả hương vị của nắng, gió và những cơn mưa… như ôm trọn sinh khí đất trời.
Lá bưởi hái về sẽ được rửa sạch, để ráo nước. Tiếp theo, người ta cho nhân thịt vào giữa lá rồi cuốn tròn theo chiều ngang, khi cuốn hết bề mặt thì dùng một tăm nhọn xiên ngang miếng chả để giữ và tạo độ chặt hoặc kẹp vào thanh tre đã chẻ đôi để cố định.
Khi các miếng thịt đã đầy thanh tre, người ta sẽ lấy lạt buộc túm lại một đầu rồi đặt nướng trên than hồng. Người nướng phải rất chú tâm, lật đi lật lại nhiều lần để cho lá bưởi khỏi cháy. Khi lá bưởi đã chuyển màu xám thì cũng là lúc chả chín, có thể mang ra thưởng thức.”
Sau đó, hãy tưởng tượng trước mặt là món ăn đang bốc khói, nực nội, đầy mê hoặc ấy .
- Bạn thấy sắc tố có lôi cuốn không ? Đó là miếng thịt vàng ruộm đang chảy mỡ, bốc khói bên trong miếng lá bưởi nướng đang tỏa hương thơm ?
- Bạn có thấy những hạt xôi dẻo thơm, căng tròn như đang bày ra trước mắt ?
- Bạn có thấy những cọng mì tươi, vàng ươm được rưới lên muôi nước lèo đặc sánh cùng những miếng sườn dày thịt?
Rồi tưởng tượng bạn đang chiêm ngưỡng và thưởng thức nó .
- Gắp miếng chả bỏ vào miệng, âm thanh giòn rụm cùng vị thơm nồng, cay cay của lá bưởi quyện với miếng thịt heo ngọt đậm đà, dai dai bên trong tạo nên phấn khích ?
- Gắp miếng sườn được ninh mềm mà chỉ cần một cái chạm đũa nhẹ cũng có thể tách thịt ra khỏi xương. Có phải miếng sườn thấm đẫm gia vị như đang tan ra trong miệng?
- Hay đĩa cơm rang vịt quay nóng hổi với những hạt cơm vàng giòn cùng những miếng thịt vịt mềm ngọt, rưới chút sốt đậm đà. Thêm chút dưa góp chua chua giải ngấy nữa là trọn vẹn cho một bữa sáng hoặc bữa trưa no căng bụng?
Chà chà, cũng khá đói rồi đấy bạn nhỉ ?
Việc còn lại lúc này là bắt tay vào miêu tả lại những tưởng tượng ấy thôi. Đơn giản hơn rất nhiều rồi đúng không ạ ? Chỉ cần thực hành thực tế một thời hạn, bạn sẽ biết cách miêu tả lại món ăn một cách mê hoặc và thuận tiện mà không cần phải nếm thử rồi đấy .
Tuy nhiên, không phải món ăn nào cũng hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm và tưởng tượng. Có những món ăn đặc biệt quan trọng hoặc ít người biết đến, nếu muốn viết về nó, không còn cách nào khác là bạn phải đích thân đi tìm mình và nếm thử. Bởi vì, chỉ có bạn mới hiểu được cảm xúc khi những cơn gió lạnh rít qua khiến khung hình muốn run lên, được chiêm ngưỡng và thưởng thức bát canh đắng nóng giãy nó ngon như thế nào .
Trải nghiệm thực tiễn khi nào cũng là tốt nhất. Vậy nên, nếu muốn trở thành cây viết ẩm thực nổi tiếng, hãy bước ra khỏi chỗ ngồi và đi ra quốc tế để học cách ngửi, nếm, nghe và chạm vào, bạn nhé !
——————–
Xem thêm: Khám phá văn hóa ẩm thực miền Tây Nam Bộ
Bạn quan tâm đến ẩm thực và muốn phát triển kỹ thuật viết lách trong lĩnh vực này?
Tham gia cộng đồng những cây viết về ẩm thực. Nơi cùng nhau học tập, chia sẻ, thảo luận, tìm kiếm các cơ hội liên quan tới viết lách, viết về ẩm thực tại: Yêu viết lách, mê ẩm thực.
Hãy đăng ký MIỄN PHÍ ngay ebook: “Hướng dẫn chi tiết cách viết nội dung ẩm thực” – tài liệu “cầm tay chỉ việc” để có thể trở thành cây viết ẩm thực và tự sáng tạo nội dung cho thương hiệu của mình TẠI ĐÂY.
Source: https://ladyfirst.vn
Category: ẨM THỰC