Bom tấn toàn thế giới – Stranger Things
Bùng nổ kinh tế và bước tiến “cực lớn”
Những bộ phim kinh dị vốn đã được khán giả yêu thích từ những ngày đầu, việc mỗi tháng lại có vài ba tác phẩm kinh dị mới được ra rạp chỉ phản ánh một phần sức hút lâu đời của thể loại đòi hỏi nhiều adrenaline này. Tuy nhiên với sự hợp lý của các rạp chiếu giá rẻ Grindhouse, khái niệm bom tấn chỉ thực sự được đặt cho một tác phẩm kinh dị sau Jaws của Steven Spielberg. Điều này đã thay đổi hoàn toàn cục diện của ngành công nghiệp điện ảnh khi giờ đây khán giả luôn chật ních các rạp chiếu kinh dị cùng bỏng ngô và nước ngọt, tất nhiên một phần là nhờ sự bùng nổ đến từ yếu tố kinh tế.
Các thể loại hành vi, khoa học viễn tưởng đương nhiên là những ông lớn của tiến trình này nhưng “ bước tiến ” mà tất cả chúng ta đề cập ở đây là việc thể loại kinh dị cũng được tăng nhanh với sự hiện thực hóa nhiều hơn so với quy trình tiến độ cũ và tập trung chuyên sâu trọn vẹn vào những nỗi sợ vô hình dung. Poltergeist ( 1982 ), đỉnh điểm A Nightmare on Elm Street ( 1984 ) hay Child’s Play ( 1988 ), những bộ phim chứng tỏ sự văn minh vượt bậc của hiệu ứng trong thực tiễn trong điện ảnh kinh dị mà người hâm mộ chỉ hoàn toàn có thể đứng hình khi được tận mắt chứng kiến lần đầu .
Slasher craze, gã sát nhân chặt chém và màu phim nhuốm máu
Cuối những năm 1970 và đầu những năm 1980 đã tận mắt chứng kiến sự nổi lên của những bộ phim slasher như Halloween, Thứ Sáu ngày 13 và Nightmare on Elm Street, dẫu cho những bộ phim đều có chung cấu trúc được vay mượn lẫn nhau. giá thành thấp, lượng người theo dõi phần đông khiến những hãng phim chẳng tội gì mà không nhảy vào để rồi dần Open sự bão hòa thị trường với gần 80 bộ phim slasher được sản xuất chỉ tính riêng trong thập niên 80. Quy trình vắt sữa tương tự như này đã liên tục cho đến thời nay với xí nghiệp sản xuất kinh dị số 1 quốc tế, Blumhouse cùng một loạt những nhượng quyền Paranatural, Insidious hay Purge .
Vị vua của phim kinh dị văn minh
Nhờ lối sống hoang dã và tự do của thanh thiếu niên Mỹ, một gã sát nhân mang mặt nạ đi “săn người” đã phản ánh chính xác những gì khán giả yêu thích và sẵn sàng bỏ tiền túi ra hàng giờ ngoài rạp. Hơn nữa nỗi ám ảnh về sự giàu có, ngoại hình và niềm vui của nước Mỹ trong những năm 1980 cũng được giải quyết theo những cách khác nhau trong các bộ phim slasher giai đoạn này. Thứ sáu ngày 13 với gã sát nhân biểu tượng Jason Voorhees đúng nghĩa đen đã kể câu chuyện của một kẻ giết người theo sau thanh thiếu niên vì họ đã vứt “trách nghiệm bản thân” vào sọt rác để ủng hộ tệ nạn cá nhân. Trong khi đó, A Nightmare on Elm Street dùng bức màn sung túc bao trùm lấy bối cảnh ở vùng ngoại ô đại diện cho một xã hội hoàn hảo của Mỹ, đem lại cảm giác an toàn nhưng bên trong thực chất là một cơn ác mộng.
Xem thêm: Truyện Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Sát nhân thứ 6 ngày 13 đã trở nên quen thuộc
Cuộc sống của dân cư Hollywood từ giữa đến cuối thập niên 70 đã luôn bị đặt trong trạng thái hoảng sợ với một chuỗi thảm sát đẫm máu ngoài đời thật đi kèm với đó là những kẻ giết người hàng loạt như Zodiac Killer, Ted Bundy hay Hillside Strangler. Thập niên 80 phải liên tục đương đầu với con quỷ dữ Night Stalker, vậy nên hoàn toàn có thể nói không chỉ phản ánh mối chăm sóc thực sự của xã hội, mà tư duy làm phim kinh dị đã gần với những khái niệm tầm thường của con người, nhưng lại dã man, kinh hoàng gấp nhiều lần .
Sự phát triển đến từ phía hậu trường
Cũng trong thập kỷ này những hiệu ứng đầy đẹp mắt cùng tân tiến trong phim hoạt hình và trang điểm trong thực tiễn đã vô tình tạo ra những viên gạch đầu cho yếu tố “ Body Horror ” một cách đáng sợ nhất. Điều này tất yếu ảnh hưởng tác động từ những sự kiện ngoài đời thực, một trong số đó là những văn minh di truyền quan trọng đang diễn ra trên quốc tế, gồm có cả em bé IVF tiên phong của Mỹ được sinh ra vào năm 1981, hay đại dịch AIDS, khiến nhiều người Mỹ sợ hãi về những gì hoàn toàn có thể xảy đến với khung hình của họ. The Evil Dead năm 1981 đặc biệt quan trọng phô trương khung hình con người bằng sự trộn lẫn của quỷ satan với tai hại phân hủy. An American Werewolf in London ( 1981 ) còn giật được giải Oscar cho Trang điểm và tạo mẫu tóc đẹp nhất, một trong những màn hoá trang đau đớn nhất trong lịch sử dân tộc điện ảnh nhưng lại thành công xuất sắc xuất sắc khi vừa tạo dựng được sự đồng cảm với nhân vật chính trong khi đủ để khiến người theo dõi phải khiếp đảm .
Hiểu đơn giản là những kỳ vọng song song của định nghĩa bom tấn và kỹ xảo tiên tiến, quan điểm thời đại vô tình đã khiến kinh dị “cơ thể” trở nên hấp dẫn đến lạ thường và sau thời kỳ sơ khai “Body Horror” đã được nâng cấp lên tầm cao mới, “Torture Porn” ở đầu những năm 2000, kinh tởm, bệnh hoạn và nỗi sợ đã được nhân lên gấp nhiều lần.
Với những lo ngại về việc thiếu kiến thức trong bệnh tật, các tiến bộ bất ngờ trong khoa học và những kẻ giết người hàng loạt đang chạy trốn, thập niên 80 mang đến quá nhiều nỗi kinh hoàng, thậm chí ảnh hưởng đến điện ảnh kinh dị ở tận 2020. Điều đó cùng với những tiến bộ trong ngành công nghiệp hiệu ứng, sự nổi lên của bom tấn và việc khán giả sở hữu thu nhập hậu hĩnh hơn đã dẫn đến một trong những thập kỷ kinh dị mang tính biểu tượng nhất với những cái tên đỉnh cao dưới ánh đèn sân khấu.
fitz9
Source: https://ladyfirst.vn
Category: PHIM ẢNH