“Chào Hà Nội yêu dấu!
Bạn đang đọc: Hai nàng Beauty Blogger Love@1shine: ‘Mọi thứ có thể chờ trừ tuổi thơ con và tháng ngày lần đầu học làm mẹ’
Thế là sau cuối hai mẹ con đã được đoàn viên với TP. Hà Nội thân yêu sau 25 giờ vận động và di chuyển dài ( với 3 chuyến bay 2 tiếng – 15 tiếng – 2 tiếng ) từ Mỹ về Nước Ta để được nghỉ hè bên ông bà ”. Mấy tháng hè ngắn ngủi ở lại Nước Ta, Kiều Loan và Ngọc Diệp cùng ngồi xuống, uống trà, kể chuyện em bé, chồng và những điều vụn vặt của một bà mẹ bỉm sữa. Vốn là người có đậm cá tính mạnh, ưa tự do, nhưng Loan vẫn phải thừa nhận rằng “ Nuôi con thực sự là một thử thách ”. Nếu bé Mí đến với vợ chồng Diệp trong khoảng chừng thời hạn hai vợ chồng cô lên kế hoạch sẵn sàng chuẩn bị thì bé Dâu lại “ phá vỡ ” đời sống vợ chồng son hơn 2 năm của Loan khi cô và chồng đang sẵn sàng chuẩn bị mở nhà hàng quán ăn, trong đầu chưa sẵn sàng chuẩn bị ý thức cho sự Open của em bé. Một tuần trước ngày sinh nhật, Loan phát hiện Dâu đã nằm trong bụng cô được 5 tuần còn Diệp thì biết Mí đã Open được 4 tuần, sau khi cô đón sinh nhật tuổi 26. Cách hai ông chồng trẻ đảm nhiệm tin vui từ Loan và Diệp giống như cách họ bước vào cuộc sống hai người phụ nữ yêu cái đẹp, ủng hộ và cổ vũ hai nàng về mọi mặt. Sau vài ngày biết tin mình có bầu, trong một lần Loan san sẻ áp lực đè nén việc làm của mình, cô đã nói với chồng “ By the way, I am pregnant ” – “ Nhân tiện, em đang có bầu ”. Chồng của Loan nghe xong ôm cô vào lòng và rủ đi ăn kem, “ Kể cả khi chúng mình chưa chuẩn bị sẵn sàng có con thì cũng đã có người chuẩn bị sẵn sàng để mình làm cha mẹ rồi kìa ”. Còn chồng của Diệp liền lấy máy ảnh phim ra chụp tấm hình kỷ niệm tiên phong cho hai mẹ con cô.
Như bao bà mẹ khác, Loan và Diệp đều cảm thấy vui sướng và hạnh phúc, xen lẫn vào đó là sự lo âu, sợ hãi, bối rối khi trong cơ thể mình có một thiên thần nhỏ đang lớn lên. Thậm chí, bà mẹ “sợ trẻ con” Loan còn chưa kịp tiêm các loại vắc-xin cần thiết trước khi mang thai. Tạm gác lại những đam mê cá nhân, Loan và Diệp chuẩn bị cho một cột mốc quan trọng: Hạ sinh hai thiên thần!
Trong suốt thai kỳ, Loan và Diệp đều mong ước được sinh thường nhưng ở đầu cuối, cả hai bị chỉ định phải sinh mổ cấp cứu. “ Sau khi thưởng thức, chúng mình mới đồng cảm vượt cạn quả là một trách nhiệm và thành tích khác thường của các bà mẹ ”, hai bà mẹ trẻ tâm sự. “ Sau khi sinh bé Dâu, tôi mới thấy hóa ra mọi thứ chẳng như mình sẵn sàng chuẩn bị, nào là lớp học tiền sản hay cách tập thở để em bé thuận tiện chui ra nhất … Cả đời này có lẽ rằng tôi sẽ không quên được hình ảnh lúc lên bàn mổ, có chồng ngồi cạnh vừa nắm chặt tay vừa lã chã nước mắt do sợ vợ đau ”, Loan nhớ lại. Từ ngày có con, Loan và Diệp bỗng trở nên chuẩn bị sẵn sàng với thiên chức làm mẹ. Hai nàng tranh thủ đọc sách những lúc nghỉ ngơi, tìm kiếm, chắt lọc những tài liệu, thông tin trong những ngày không quá bận rộn. Hai nàng trau dồi cho mình một lượng kiến thức và kỹ năng không nhỏ để có cơ sở giữ vững lập trường giữa nhiều luồng thông tin và đặc biệt quan trọng là để biết được điều gì là tốt nhất cho con của mình. Đây cũng là “ chìa khoá ” để Loan và Diệp giảm thiếu tối đa stress sau sinh.
Sau vài tháng làm mẹ, cả Loan và Diệp đều tự tin làm tốt công việc làm mẹ hơn mỗi ngày. Diệp nghỉ công việc toàn thời gian để tập trung cho việc chăm sóc và nuôi con. Diệp muốn tận tay chăm con, nhìn con lớn lên mỗi ngày và không muốn bỏ lỡ dấu mốc nào của con.
Với Diệp, “ Công việc hoàn toàn có thể chờ được, tham vọng hoàn toàn có thể chờ được, quốc tế ngoài kia cũng hoàn toàn có thể chờ được. Chỉ có tuổi thơ của con và những tháng ngày lần đầu được chập chững học làm mẹ ăm ắp xúc cảm và niềm hạnh phúc này của mẹ là không hề chờ mà thôi ”. Cứ như vậy, cố gắng nỗ lực từng chút một, thiên chức làm “ mẹ ” cứ thế thấm dần vào từng tế bào khung hình của Loan và Diệp. Để mỗi lần con ốm, Loan tâm lý, “ Khi con bạn khoẻ, bạn có rất nhiều mong ước, muốn con ăn ngăn nắp một tí để dọn cho nhanh, muốn con ngồi tự chơi lâu một tí để tranh thủ thao tác, muốn con ngủ sớm một tí để xem một bộ phim với chồng. Khi con bạn ốm, trong đầu bạn chỉ ám ảnh mỗi hai chữ “ con ốm ”. Ăn bừa bộn mấy cũng được, miễn là con chịu cho gì vào mồm. Chơi kiểu gì cũng được, miễn là con quên cơn đau đi, nghỉ khóc một tí cho đỡ mệt. Và nếu con hoàn toàn có thể ngủ, con ngủ khi nào cũng được luôn, miễn là con hoàn toàn có thể chợp mắt một lát cho lại sức. Thương em bé quá mà mẹ chẳng làm được gì. Thật ra cũng không hề làm gì, phải để em tự chiến đấu thì em mới lớn mới khoẻ được ” .
Source: https://ladyfirst.vn
Category: CHĂM SÓC DA